Trải nghiệm một đêm với mây trời Tây Giang (Kinh nghiệm phượt Tây Giang Phần 2)

Banner

Kinh nghiệm “phượt” lên núi rừng Tây Giang Phần 2

Nhiều bạn hỏi tớ thế Tây Giang có cái gì mà phải cố gắng lên đó chứ? Ừ thì chẳng có gì đu mấy bạn. Chỉ có mây trời e thẹn, lén lút nấp sau mỗi dãy núi, những cơn mưa rừng chẳng có điểm dừng và còn những cung đường đèo chẳng dành cho mấy bạn yếu tim. Có cái nào bạn muốn không? Thật ra chúng tớ muốn nhìn thấy những hình ảnh này nên mới phải cất công đi một quãng đường xa như vậy đấy, chỉ đơn giản chừng đó thôi. Và cái vô giá mà ở thành phố chẳng có chính là cái vòng tay ấm áp của người dân Tây Giang. Lòng thấy yên lắm.

Trò chuyện cũng những con người giản dị nơi đây cả buổi mà có chán đâu. Những con người đen nhẻm, nói tiếng Kinh chữ được chữ mất, nhưng chúng tớ hiểu cả. Phụ nữ thì dệt vải khi xong công việc gia đình họ ngồi lại trước hiên nhà đặt khung dệt lên chân, luồng từng sợi chỉ một qua qua lại lại. Để hoàn thành một cây vải phải mất cả tháng bán ra với giá 100 000 cho một mét vải. Vải dày dặn chắc chắn lắm, với đường viền hoa văn đơn giản trên nền vải đen hoặc xanh. Những người chồng người cha thì lên rừng lấy gỗ. Thật ra ở đây người ta không chia việc nhẹ cho phụ nữa việc nặng cho đàn ông. Bất cứ việc nặng nhẹ gì ai cũng thể làm được. Một cặp vợ chồng đã ngoài 70 làm tớ nhớ mãi. Tình cờ đến lúc hai ông bà đang nấu cháo cho bữa tối, được mời ngay vào nhà sau nụ cười cùng cái gật đầu khẽ chào. Chiều muộn nào cũng ngồi bên bếp lửa cùng nghe radio phát những bài hát về Bác Hồ và người dân Cơ Tu. Gian nhà nhỏ hai đầu đặt hai chiếc giường gỗ ở giữa là bếp củi, có thể nói là xập xệ lắm nhưng gian nhà đường lại rất khang trang trưng bày những thành tích chiến công khi xưa của hai cụ. Từng trong đội thanh niên xung phong trong màu áo xanh quen thuộc, hình ảnh khi xưa của cụ trẻ khỏe và đẹp lắm. Mấy ông chàu quây quần bên ngọn lửa suốt buổi chiều với những mảnh chuyện chắp vá bởi ngôn ngữ. Ông bà gốc người Kinh thế nhưng sống ở đây gần cả cuộc đời nên tiếng Kinh chỉ còn chữ được chữ mất. Thật lạ lùng nhỉ?

van hoa dan toc co tu quang nam dong bao dan toc co tu quang nam net dep dong bao dan toc co tu quang nam

net dep dong bao dan toc co tu quang nam

Ăn gì?

Thật ra ở vùng núi cao đặc sản hay được nhắc đến là cơm lam, nhưng tiếc là chúng tớ vẫn chưa có dịp ăn ở Tây Giang lần này. Dọc đường thì quán ăn không thiếu, lựa chọn hoàn hảo chính là tô bún bò ấm lòng ở thị trấn Prao. Lên tới Axan bạn còn được thưởng mỳ quảng gà ta đậm hương vị mỳ Túy Loan nổi tiếng nữa đấy.

Chúng ta nên chủ động mang theo đồ ăn vì nơi đây có rất ít điểm họp chợ chỉ có tạp hóa nhỏ. Chợ chỉ họp và buổi sáng sớm và kết thúc rất nhanh.

Vào mùa khô bạn không cần phải mua củi đâu nhưng chúng tớ đi vào dịp này nên phải mua củi khô để dùng nhưng cũng rẻ thôi 50 000 ngàn là đủ cho cả đêm đến sáng.

van hoa dan toc co tu quang nam

Ngủ ở đâu?

Điểm dừng chân tuyệt nhất chúng tớ chọn là thôn A Rằng 1, xã Axan. Ở đây chỉ có 35 nóc nhà bao bọc nhà Gươi lớn dành cho khách. Bạn có thể ngủ ở đây mà không tốn đồng nào. Nếu lỡ đường bạn nên dừng ở làng truyền thống Cơ Tu ở xã A Tiêng, ở đây là khu du lịch có dịch cụ đầy đủ từ chăn mền chiếu gối với giá 50 000/người/đêm trong nhà Gươi.

net dep dong bao dan toc co tu quang nam

 

Thời điểm đẹp nhất?

Tất nhiên là vào mùa khô rồi từ tháng 2 đến tháng 8, bạn sẽ dễ dàng cho việc sân mây hơn. Thời tiết bớt khắc nghiệt. Nhưng nếu muốn trải nghiệm cảm giác mới lạ bạn vẫn có thể đến đây vào mùa đông.

Kinh nghiệm và hành trang gồm gì?

Với tớ thì sau mỗi chuyến đi đều rút ra nhiều kinh nghiệm mới hay những kinh nghiệm cũ của người đi trước chưa được dùng thì vẫn nhắc lại cho nhớ.

Chuyến Tây Giang với khoảng 160 km và hơn 100km là đường đồi núi nên bạn lái xe phải thật vững tay lái có kinh nghiệm lái xe đường đèo, có thể không cần thay lái và nên hạn chế để con gái lái xe nhé. Nên chia làm 3 chặng nghỉ: một là ở Prao (km số 80), hai là tại làng cổ Cơ Tu (xã A Tiêng) và nghỉ ở Đỉnh Quế nơi cách thôn A Rằng 15km tuy nhiên chặng cuối là khó nhất bởi đường đi cực kỳ xấu.

A Xan Tây Giang có độ cao gần 1300km nên tình trạng gặp phải sương mù là bình thường, vì thế các bạn nên lưu ý những điều này khi lái xe nhé:

  • Đi chậm, giữ khoảng cách
  • Quan sát thật kỹ khi vượt: đường Tây Giang thì khá ít xe lớn nhưng xe lớn chạy rất ẩu, những đoạn đèo dốc cao thì chạy cực nhanh.
  • Sử dụng đèn đúng cách: đi theo nhóm thì đèn xe phải luôn mở
  • Không dừng xe giữa đường
  • Nhìn vạch sơn

Hành trang đơn giản gọn nhẹ thôi nhưng buộc phải có những cái này:

  • Bộ y tế và thuốc
  • Mắt kính trắng, không dùng kính râm bạn nhé
  • Một con xe thật tốt, điều này rất quan trọng nếu dùng xe ga nặng nề thì không đổ đèo hay leo dốc rất khó
  • Đồ giữ ấm: áo, khăn hay túi ngủ
  • Sim viettel (Trên núi rừng Tây Giang ngoài viettel ra thì không bắt được mạng khác)

 

kinh nghiem phuot tay giang quang nam

Một chuyến đi thử thách độ kiên nhẫn của chúng tớ, nó cứ nghĩ đánh bại được rồi nhưng chúng tớ đã chiến thắng chính mình. Nếu một ngày bạn mệt mỏi, bạn bất lực thì cứ hòa với thiên nhiên, nói chuyện với nó. Biết sẽ chẳng giải quyết được gì đâu nhưng ít nhất nó bên bạn, gỡ rối những vướng mắc trong lòng hay chỉ làm bạn nhẹ nhõm hơn. Thôi thì cứ để thiên nhiên giúp ta nhé.

Chúc các bạn có một chuyến đi an vui.

Hoàng Yến (nhật kí hành trình)

Xêm thêm

Kinh nghiệm phượt núi đồi Tây Giang phần 1

 

5/5 - (4 bình chọn)